Tĩnh lặng trong nội tâm. Sự tĩnh lặng đến từ minh triết…
Khi bạn mất liên lạc với sự tĩnh lặng nội tâm, bạn sẽ mất liên lạc với chính mình. Khi bạn mất liên lạc với chính mình, bạn sẽ đánh mất mình trong thế giới. Ý nghĩa sâu xa nhất về cái tôi của bạn, tức là chân tánh (who you are) của bạn không thể tách rời khỏi sự tĩnh lặng. Đây chính là cái Chân Ngã ( I Am ) vượt xa danh tướng (name and form) của bạn.
Sự tĩnh lặng chính là bản chất vô cùng quan yếu của bạn.
Nhưng sự tĩnh lặng là gì bạn nhỉ? Đó chính là không gian bên trong bạn, hay là ý thức mà từ đó những chữ trên trang giấy này được cảm nhận và trở thành nhận thức trong bạn. Nếu không có nhận thức đó, thì không có khái niệm, không có tư duy, và thế giới cũng chẳng có. Bạn chính là khả năng cảm nhận đó, qua hình dáng bên ngoài là một con người.
Tương tự như tiếng ồn ở bên ngoài, tâm trí của bạn cũng có sự huyên náo do suy nghĩ của bạn. Bên ngoài có sự tĩnh lặng của cảnh vật, thì bên trong cũng có sự tĩnh lặng của nội tâm. Khi bạn bắt gặp một sự yên tĩnh chung quanh mình, bạn lắng nghe sự yên tĩnh đó, bạn hãy chú tâm vào đó xem thử nó là cái gì. Lắng nghe sự tĩnh lặng, tức là bạn đang đánh thức một chiều không gian tĩnh lặng bên trong bạn, bởi vì chỉ qua sự tĩnh lặng bên ngoài, bạn mới có thể nhận ra sự yên tĩnh bên trong mình. Bạn sẽ thấy rằng những khoảnh khắc mà bạn lưu ý đến sự yên tĩnh bên ngoài, bạn không còn suy nghĩ trong đó, tức là bạn đang cảm nhận về nó mà hoàn toàn không cần phải tư duy. Khi bạn đang ở trong cảm nhận về sự yên tĩnh, tức là lúc bạn nhận ra có một trạng thái rất tĩnh lặng nằm sâu bên trong nội tâm của bạn. Ngay lúc này bạn mới thật sự hiện hữu. Bạn vừa làm một việc rất quan trọng, đó là đã bước ra khỏi tập quán tư duy cố hữu hàng ngàn năm của nhân loại.
Bây giờ bạn thử nhìn một cái cây, một bông hoa hay đám cỏ dại. Hãy tập trung ý thức của bạn trên những thứ ấy. Chúng có vẻ tĩnh lặng quá! Chúng có vẻ như đang bám sâu vào cái Thực tánh (Being) của chúng! Thiên nhiên đang dạy cho bạn về sự tĩnh lặng.
Khi nhìn vào một cái cây và nhận ra sự tĩnh lặng của nó, chính bạn cũng trở nên tĩnh lặng. Bạn đang nhận biết rằng bản thân mình cũng có một sự liên đới nào đó với cái cây này mà có vẻ vượt qua trí khôn của mình. Nhờ sự tĩnh lặng mà bạn cảm nhận được bản thân mình cùng một nhất thể (oneness) với mọi thứ mình đang cảm nhận. Cảm nhận được tính nhất thể với vạn vật chính là tình yêu hay lòng trắc ẩn của bạn đó.
Làm sao để có được tĩnh lặng?
Tuy sự yên lặng rất hữu ích cho bạn, nhưng không phải nhờ yên lặng bạn mới tìm thấy sự tĩnh lặng. Bởi vì ngay những lúc ồn ào nhất, bạn vẫn có thể nhận ra sự tĩnh lặng này nằm bên dưới sự ồn ào, chính là không gian đã phát ra sự ồn ào đó. Không gian này là ý thức tinh khiết mà chính nó đã nhận thức được bản thân nó. Cho nên bạn nhận ra có một sự nhận biết mà nó như một màn hình chiếu, còn mọi cảm nhận của giác quan và tư duy của bạn được chiếu lên trên đó. Khi nhận ra sự nhận biết này, cũng là lúc bạn đã tạo ra cho bản thân một nội tâm tĩnh lặng. Thế cho nên, bất kỳ một tiếng ồn cho dù nó gây khó chịu cho bạn, cũng rất cần cho bạn tìm thấy sự tĩnh lặng trong đó. Nhưng bằng cách nào đây? Bằng cách buông bỏ sự chống đối nội tâm về tiếng ồn, bằng cách hoàn toàn chấp nhận tiếng ồn như nó đang xảy ra. Sự chấp nhận này giúp bạn đi vào vương quốc của an bình nội tâm, vương quốc của sự thinh lặng.
Bất cứ khi nào bạn chấp nhận một cách triệt để từng khoảnh khắc hiện tại đúng những gì như nó đang hiện hữu, tức là dù hình thức bên ngoài biểu thị nó là cái gì chăng nữa, thì bạn đang trong sự yên tĩnh, đang trong sự yên bình. Thế cho nên, bạn hãy chú tâm đến các khoảng lặng: khoảng lặng giữa hai ý tưởng, khoảng lặng ngắn ngủi giữa những từ trong một câu nói, khoảng lặng giữa những nốt nhạc của tiếng dương cầm hay tiếng sáo, thậm chí khoảng lặng giữa thời gian hít vào và thở ra của bạn. Khi bạn chú tâm đến những khoảng lặng đó, nhận thức về “một cái gì đó” trở nên đơn thuần là nhận thức. Chiều không gian vô hình của nhận thức tinh khiết này được phát sinh từ bên trong bạn, và nó đã thay thế cho thói quen tự đồng hóa mình với những biểu hiện của hình tướng. Lúc này trí huệ của bạn đang hoạt động một cách âm thầm lặng lẽ. Cho nên, sự tĩnh lặng là nơi để bạn sáng tạo và tìm ra giải pháp cho mọi vấn nạn.
Như thế thì sự tĩnh lặng có phải là sự vắng mặt của tiếng ồn và những thứ gây ra tiếng ồn không? Xin thưa rằng: Không. Sự tĩnh lặng chính là bản chất của minh triết thiêng liêng, nó nằm dưới ý thức, nằm ngoài mọi thứ hữu hình đã được tạo thành trong vũ trụ. Như thế thì làm thế nào chúng ta có thể phân biệt nó với chân tánh của chúng ta được? Chính cái hình thể mà bạn đang nghĩ mình là ai đã được sinh ra từ cái đó, được duy trì và dung dưỡng bởi cái đó. Cái đó cũng chính là bản chất của mọi thiên hà trong vũ trụ, của từng ngọn cỏ, của mọi loài hoa, mọi cây cỏ, chim chóc và mọi tạo vật khác trong thế gian này.
Sự tĩnh lặng là vật thể duy nhất trong trong thế gian không có hình thể. Nhưng cũng chính vì nó không là vật thể, cho nên nó không thuộc về thế gian này. Khi bạn nhìn vào loài cỏ cây hay sinh thể con người từ sự tĩnh lặng bên trong bạn, thì ai đang nhìn chúng chứ đâu phải bạn? Chính là có một cái gì đó siêu hơn con người đang nhìn vào tạo vật của nó. Trong Tân Ước có nói rằng Thượng Đế đã sáng tạo ra thế gian và Ngài đã cảm nhận trong tĩnh lặng mà không có tư duy.
Bạn có cần thêm kiến thức hay cần thêm nhiều thông tin, cần thêm những chiếc máy điện toán có khả năng xử lý dữ liệu tốc độ nhanh hơn và khoa học hơn để cứu thế giới? Vào lúc này nhân loại đâu cần phải thêm trí tuệ nữa phải không? Nhưng trí tuệ là cái gì nhỉ? Và có thể tìm thấy nó ở đâu? Xin thưa, trí tuệ chỉ có thể có được qua khả năng giữ cho tâm mình thật tĩnh lặng. Rồi chỉ cần quan sát và lắng nghe. Bạn không cần làm thêm gì nữa.
Hãy tĩnh lặng, quan sát và lắng nghe sẽ phát sinh một sự thông tuệ mà không hề có khái niệm nào ở bên trong bạn.
Hãy để cho sự tĩnh lặng hướng dẫn tất cả những lời nói và việc làm của bạn.
Trích trong sách “Sức mạnh của tĩnh lặng” – Eckhart Tolle