Câu chuyện về ông lão nghèo khổ và bài học ý nghĩa bạn không thể bỏ qua
Tại sao trên thế giới này lại có kẻ giàu người nghèo? Bạn đừng vội than thở, cũng đừng vội than thân trách phận. Câu trả lời có lẽ nằm ngay trong những sự việc, hành động hằng ngày mà mọi người không nhận ra.
Ngày xưa ở một làng quê nọ có một lão nông vô cùng nghèo khó. Ngoài túp lều tự dựng, gia đình ông chẳng có tài sản gì giá trị. Ông nghèo tới mức khô kiệt cả thể xác và tinh thần.
Một hôm, lão nông nghèo khổ may mắn gặp một người phụ nữ giàu có. Nhìn gia cảnh của ông, người phụ nữ ấy vô cùng thương cảm và muốn giúp đỡ để cuộc sống của ông khá giả hơn. Ông hoan hỉ khi nghĩ cuộc sống của ông sẽ hoàn toàn thay đổi…
Người phụ nữ giàu có đã mua một con trâu khỏe mạnh mang tới cho lão nông nghèo và nói với ông hãy khai khẩn đất hoang làm ruộng. Tới mùa xuân, bà sẽ mang hạt giống tốt cho ông gieo trồng. Chẳng mấy chốc, vụ mùa bội thu và ông sẽ cơ hội thay đổi cuộc đời.
Đang trong tình cảnh khó khăn, khốn đốn nên lão nông nghèo vô cùng vui sướng khi có được sự giúp đỡ của người giàu. Ông không chỉ bày tỏ lòng biết ơn chân thành mà còn thể hiện quyết tâm lao động để không phụ tấm lòng của người phụ nữ.
Ngay sau hôm đó, lão nông nỗ lực làm việc, cày bừa, đào xới đất cho tơi xốp. Chỉ trong một ngày, ông đã vun được 10 luống đất, sẵn sàng cho gieo hạt. Nhưng một thời gian ngắn sau đó, ông ấy nhận ra rằng con trâu này ăn quá nhiều cỏ, ông phải mất rất nhiều công sức để chăn dắt nó và hàng ngày phải đi lấy cỏ về cho nó, trong khi gia đình ông vẫn chưa có sự biến chuyển nào, vẫn túng thiếu như xưa.
Thế là lão nông nảy ra ý định bán con trâu đi để mua một vài con cừu về. Ông tính toán rằng trước mắt giết một con để cả gia đình ăn cho thỏa thích, mấy con còn lại đợi cho đến khi chúng sinh con rồi đem bán, kiểu gì cũng lãi được nhiều tiền.
Tính toán chi ly như thế, lão nông nghèo liền bán trâu mua cừu rồi làm thịt một con ăn uống ngon lành mấy ngày liền. Nhưng chờ một hai tuần, rồi một hai tháng vẫn không thấy những con cừu khác sinh con. Thịt cừu lại quá ngon nên gia đình lão nông quyết định làm thịt thêm một con nữa.
Món thịt cừu làm họ say mê cho đến khi họ hốt hoảng nhận ra trong chuồng chỉ còn lại một con cừu duy nhất. Lão nông lúc này vô cùng lo lắng và bất chợt nghĩ ra sáng kiến: Gà đẻ trứng nhanh hơn, vậy bán cừu mua gà là hay nhất. Ngay hôm sau, lão nông ra chợ bán cừu và mua về một đàn gà.
Họ nóng lòng, sốt ruột chờ đợi ngày gà đẻ trứng, tuy nhiên, gà vẫn chưa thể đẻ trứng mà cả nhà lại đều thèm thịt gà. Cuối cùng, lão nông nghèo quyết định giết từng con gà để hưởng thụ và cả một tháng, gia đình lão được ăn ngon.
Ngẫm lại cả quá trình, từ lúc có trâu, rồi bán trâu mua cừu, bán cừu mua gà, lão nông thấy làm giàu quá khó, lão cũng chẳng thể nhờ vào mấy con gà mà đổi đời được. Nghĩ tới đây, lão quyết định bán con gà cuối cùng để mua rượu uống cho quên buồn, quên sầu, quên hết những tháng ngày vừa qua.
Khi mùa xuân tới, như đã hẹn, người phụ nữ giàu có hào hứng mang túi hạt giống tới tặng cho người nghèo. Nhưng những gì bà nhìn thấy chỉ là một cái chuồng trống rỗng còn lão nông thì chìm đắm trong cơn say, mê man và tuyệt vọng. Người phụ nữ giàu có không nói gì nữa. Bà quay đi và không bao giờ trở lại.
Theo daikynguyenvn.com