Con ơi đừng nhốt mẹ – Bài thơ cảm động nói về tâm sự của bậc làm cha, làm mẹ với đứa con bất hiếu
Tuổi già với bao phiền toái. Da nhăn nheo, trí nhớ quên quên nhớ nhớ. Đầu óc đã không được minh mẫn, tay chân lại vụng về. Phụng dưỡng cha mẹ khi tuổi già là điều hiển nhiên trong truyền thống từ ngàn xưa của xã hội loài người. Thế nhưng, vẫn có những đứa con bất hiếu. Những đứa con chỉ biết ăn quả mà vùi dập “cái cây” ngày xưa chỉ vì những cái cây đó không còn cần thiết nữa. Những đứa con không nhận ra rằng một ngày tất yếu chúng cũng sẽ già, và những đứa con thơ của chúng sẽ học theo chúng rất nhanh. Chúng đang tâm nhốt cha nhốt mẹ đã già với những lời ngụy biện không thể chấp nhận được. Để rồi, cái tương lai tất yếu đằng sau đang chờ chúng vào một ngày không xa…
Mẹ vẫn biết mẹ già không sạch sẽ
Nhưng con ơi đừng khoá mẹ trong này
Bưng bát cơm mẹ rung tay rơi vãi
Bẩn nền nhà để con phải dọn lau.
Mẹ hứa giờ không lên phòng khách đâu
Đừng nhốt mẹ ở đây sâu thăm thẳm
Ở nơi này mẹ thấy cô đơn lắm
Con ơi con cho mẹ ngắm cuộc đời.
Mẹ biết rằng để con xấu với người
Khách đến nhà nhìn thấy người mẹ bẩn
Quần áo bốc mùi tính tình lẩn quẩn
Biết không con mẹ thấy hận tuổi già.
Cả cuộc đời ta có mẹ có cha
Tuổi xế chiều dẫu biết là vất vả
Chữ hiếu đi đầu làm con phải trả
Phải biết tự hào khi còn cả song thân
Đấng sinh thành đã vất vả hi sinh
Chịu đắng cay để cho mình cuộc sống
Chịu tối tăm để đời con tươi sáng
Ta có huy hoàng chớ phụ bạc mẹ cha
Phải chăm sóc phụng dưỡng khi tuổi già
Phải lấy đó chính là niềm vinh hạnh
Đời chỉ vui khi mẹ cha bên cạnh
Một tiếng thở dài ta vẫn thấy yêu thương !
Nguồn: Sưu Tầm