Nếu có nhớ em, hãy buông tay ngay trong khoảnh khắc. Để cho hai ta, sống tốt trong những khoảng trời của riêng mình
Em, rất sợ anh nhớ em. Anh nhớ em, mà em cũng nhớ anh đến vậy, thì đến bao giờ chúng ta mới có thời gian hạnh phúc cho riêng mình. Bao giờ, chúng ta mới thôi vấn vương với những kỉ niệm đã qua? Bao giờ, thanh xuân ấy mới chịu dừng lại?
Nếu một ngày anh lỡ nhớ em thì đừng nhắn tin gọi điện hỏi thăm gì anh nhé vì chúng ta chia tay rồi mà. Ngay cả khi đó là ngày đặc biệt của em hay ngày lễ dành riêng cho phụ nữ thì cũng đừng làm gì cả. Em sợ khi nhìn thấy số điện thoại của anh, em sợ nghe giọng nói của anh, em sợ mình lại khóc khi nhìn những dòng chữ quen thuộc ấy. Anh biết em yêu anh nhiều như thế nào phải không? Nên em nghĩ anh đủ thông minh để hiểu được những khó khăn em đã trải qua từ ngày xa anh.
Nếu một ngày chúng ta vô tình gặp nhau trong một khoảnh khắc thì đừng gọi tên em như lúc đang yêu anh nhé. Đừng nhìn chăm chú vào em quá để mọi người xung quanh hiểu lầm rồi lồng ngực trái của em lại nhỏi lên một lần nữa. Thực ra với em chỉ cười thôi cũng đã là một sự cố gắng không hề nhỏ dù nó thực sự không được tự nhiên.
Nếu một ngày nào đó có ai đó hỏi về em, anh hãy cứ trả lời thành thật anh nhé rằng là do em sai, là em nói lời chia tay trước, rằng do em trẻ con quá nên chúng ta mới xa nhau. Hãy cứ nói như anh đã từng nói với em vậy. Em vẫn đau khi nghĩ đến những lời nói ấy. Chọn cách xa anh ngày ấy không phải vì em không còn yêu anh nữa mà vì ở bên anh em luôn cảm thấy bất an. Em luôn tự trách mình vào những ngày sau đó rằng do em còn trẻ nên bồng bột hay bởi em yêu anh chưa đủ nhiều?
Nếu một ngày anh đang nắm tay người con gái khác mà vô tình gặp em thì cũng đừng ngại nhé. Dù có vô tình nghĩ cho em thì hãy cố gắng diễn thật tự nhiên. Chuyện của chúng ta đừng nên để người thứ ba phải buồn. Bởi vì con gái có giác quan thứ sáu nên nếu cô ấy biết chúng mình đã từng yêu nhau thì anh hãy yêu thương cô ấy đủ nhiều để cô ấy cảm thấy bình an anh nhé.
Nếu một ngày nào đó thật xa, khi chúng ta vô tình gặp lại anh hãy kể cho em nghe câu chuyện của anh nhé. Em thật sự muốn nghe đấy. Lúc ấy em hy vọng chúng ta có thể coi nhau như những người bạn và ngồi bên một quán cà phê yên tĩnh nào đó, nói về biết bao điều đã qua. Em vẫn mong có một ngày như thế đấy. Có được không anh?
Một ngày nào đó, em sẽ chỉ nói về hiện tại thôi, rằng em đã gặp được người con trai như thế nào, yêu em ra sao. Em biết rồi anh lại cười tươi bảo sao em may mắn thế cho mà xem. Lúc ấy đừng khóc vì anh đã đẩy em xa anh nhé.
Có một ngày nào đó như hôm nay khi nghĩ lại mọi điều đã qua, em thấy bản thân đã trưởng thành hơn nhiều. Em cũng đã gặp được người cần gặp như lời anh nói rồi em sẽ được một người đàn ông yêu em hơn cả bản thân họ, chiều em nhiều hơn cả anh. Anh nói đúng rồi đấy.
Có một ngày như hôm nay em lục lại kỷ niệm nghĩ về anh và mỉm cười, Em đã tìm được bình yên cho em rồi.
Tác giả: Phan Trang Lê
Nguồn: Những tản văn hay về Tình yêu và Cuộc sống