Nghe trời gió lộng mà thương 23/05/201710/10/2018 Đỗ Sang 0 Comments hận, tình cờ, vĩnh viễn, vô thường, yêu Tản văn “Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đèn vàng, Nửa bóng xuân qua ngập ngừng Nghe trời gió lộng