Ham muốn để rồi buông không đành, hiểu không thông, nhìn không thấu!
Ham muốn trổi dậy thì tâm động, khi tâm động, các loại phiền não sẽ ùn ùn kéo đến. Được mất, vinh nhục, hơn thua, lấy bỏ,… những thứ này nếu bạn bận lòng càng nhiều thì mệt mỏi sẽ càng lớn. Bằng ngược lại, có thể buông xuống được bao nhiêu thì nội tâm sẽ nhẹ nhàng bấy nhiêu.
Nếu biết mở lòng chia sẻ đau thương với người khác, nỗi buồn lo của mình tự nhiên cũng nhẹ vơi; Học cách trao tặng sự ấm áp đến chung quanh, sẽ nhận lại những ân tình đồng loại. Đây chính là năng lượng kỳ diệu của tình thương.
Trên đời, căn nguyên của những muộn phiền đều bắt nguồn từ việc buông không đành, hiểu không thông, nhìn không thấu, rồi làm những việc vô nghĩa khi nhàn rỗi.
Muốn đoạn trừ nó nên tìm về căn nguyên nguồn cội, thực tập nếp sống vị tha và buông xả, đặt mình vào vị trí người khác để nhìn nhận sự việc, sẽ tránh được những tranh chấp muộn phiền vô nghĩa lý.
(Suối Thông lược dịch)
Tản mạn:
Ai cũng muốn đổ lỗi cho số phận, cho cuộc sống, cho người khác. Chứ không ai muốn nhận rằng đau khổ là do mình, là do sự cố chấp, cái gì cũng muốn của mình. Ít người có thể nhận ra và chấp nhận mình được cái này sẽ mất cái kia. Họ chỉ luôn ham muốn được và được chứ không ai muốn mất. Để rồi vì những điều huyễn hoặc không đâu mà đôi khi phải trả giá bằng cả cuộc đời. Chỉ đến khi sắp nhắm mắt xuôi tay, họ mới chợt hoảng hốt giành giật lại từng hơi thở của sự sống với mong ước được làm lại. Nhưng đã quá muộn, để nhận ra, cái sự vô thường của những thứ mà họ đã từng đánh đổi cả đời để giành giật…
Chay Mộc