Mưa mùa hạ vội đến rồi vội đi đôi khi để lại những cảm xúc không thể gọi tên

Mưa mùa hạ!! Những cơn mưa từ trong ký ức cho đến hiện tại, rồi cả tương lai mà tôi luôn tâm niệm đẹp đến như vậy.

Mưa mùa hạ vội đến rồi vội đi đôi khi để lại những cảm xúc không thể gọi tên

Mưa mùa hạ vội đến rồi vội đi đôi khi để lại trong tâm hồn nhiều người những cảm xúc không thể gọi tên. Mưa đem đến cho tôi cả niềm vui nỗi buồn nhưng dường như nỗi buồn nhiều hơn. Ấy vậy mà vẫn cứ yêu mưa. Trót yêu rồi giờ phải làm sao? Có những lần tôi đứng dựa vào cửa sổ nhìn mưa rơi và mỉm cười, là những lần hứng những hạt mưa và nghĩ về những kỷ niệm xa xăm, là những lần dầm mưa mà chẳng sợ bị ốm, là những khi ngột ngạt và chỉ mong một tiếng mưa rơi.

Mưa giúp tôi trở về những ngày còn thơ bé, trở về tuổi thơ dữ dội với thau chậu cùng anh chị tắm mưa mà không sợ bị ốm. Với bỏng ngô rang giòn tan cùng đám trẻ nhỏ mặt mũi tèm lem trong xóm mỗi khi trời mưa dịu nhẹ. Với thời học sinh chân đất lội đường trơn đi học mà quần áo lấm lem mà miệng lúc nào cũng cười hết cỡ chẳng vướng bận âu lo.Về những lần mấy đứa trẻ con cùng đứng trú mưa, nhìn những hạt mưa rơi và cười khanh khách.

Mưa giúp gợi lại trong tôi những kỷ niệm của mối tình đầu. Ngày ấy luôn có một cánh tay che ô vì sợ tôi bị ướt dù người con trai ấy thì đã mướt mát mồ hôi. Cũng là ngày ấy lần đầu tiên lồng ngực trái của tôi đập nhanh hơn một nhịp khi tay tôi bị một ai đó nắm chặt chạy dưới mưa. Ngày ấy yêu thương thật đơn giản mà vui vẻ biết bao. Mà những thứ bình dị thì luôn khiến người ta thổn thức. Bây giờ người đã không còn ở bên tôi nữa, nhìn mưa rơi người có nhớ đến ngày xưa?

Mưa giúp tôi nhìn lại những vấp ngã, con đường tôi đã đi qua. Tôi nghĩ ai cũng có lần để mặc cho những hạt mưa nặng hạt xối thẳng vào khuôn mặt, thấy vị mặn không biết là mưa hay nước mắt. Chẳng rõ có phải nhờ mưa cuốn trôi không mà thấy nỗi buồn vơi đi thật nhiều.

Mưa đôi khi giúp tâm hồn tôi trở nên dễ chịu, bình yên hơn, bởi những nỗi đau, nhớ nhung, giận hờn nhờ mưa cuốn trôi đi hết. Bởi vì “sau cơn mưa trời lại tạnh”- tôi biết không có tổn thương nào có thể thắng được thời gian nên nỗi buồn rồi sẽ qua đi, lỗi lầm rồi sẽ được thứ tha. Bởi vì có biết bao điều đẹp đẽ, tươi mới ngoài kia nên tôi sẽ cố gắng trân trọng những khoảnh khắc của hiện tại.

Tác giả: Phan Trang Lê
Nguồn: Những tản văn hay về Tình yêu và Cuộc sống

Trả lời

Contact Me on Zalo
Gọi ngay