Biết đủ thường vui – Thế nào là đủ? Làm sao để biết? Bao câu hỏi cứ vây quanh…
Biết đủ thường vui. Nhưng mấy ai có thời gian mà ngẫm lại xem mình đã đủ. Mấy ai hài lòng về những gì mình có. Họ, hãy còn bận đau thương, bận hận thù, bận khao khát tranh giành những gì mình không có. Để rồi mãi mãi chẳng đủ. Vĩnh viễn không vui…
Biết đủ thường vui
Tiền nhiều tiền ít, đủ ăn là được
Người xấu người đẹp, nhìn được là được
Người già người trẻ, mạnh khỏe là được
Nhà giàu nhà nghèo, hòa thuận là được
Chồng về sớm – trễ, có về là được
Vợ nói nhiều – ít, đảm đang là được
Con cái lớn nhỏ, có hiếu là được
Tiến sĩ thì tốt, bán rau cũng được
Sau khi trưởng thành, yên ổn là được.
Nhà lớn nhà nhỏ, ở đủ là được
Đồ hiệu đồ thường, dùng được là được
Hai bánh bốn bánh, chạy được là được
Ông chủ tốt xấu, nhẫn được là được
Bao nhiêu phiền não, bỏ được là được
Ngoan cố chấp chặt, buông được là được
Làm người một đời, bình an là được
Không phải có tiền, mọi chuyện sẽ tốt
Tâm tốt việc tốt, mệnh sẽ thay đổi
Ai đúng ai sai, Trời biết là được
Tu phước tu huệ, biết tu là được
Nói tới nói lui, hiểu được là được
Trời đất vạn vật, tùy duyên là được
Nhiều sự nhiều việc, nhìn thấu là được
Người người đều tốt, ngày ngày sẽ tốt
Bạn tốt tôi tốt, thế giới sẽ tốt
Tốt hơn hết là: BIẾT ĐỦ THƯỜNG VUI!
Suối Thông dịch