Bạn chẳng thể trốn chạy số phận, bởi đã gieo nhân từ bao đời tiền kiếp
Bạn chẳng thể trốn chạy số phận, bởi đã gieo nhân từ bao đời tiền kiếp. Đến ngày hái quả mới biết quả chua, muốn trốn cũng chẳng được nữa. Bạn có thể thử trốn chạy, kết quả chỉ là thảm khốc hơn mà thôi!
Con người thường lo rất xa, nên nhìn thấy quả xấu từ xa, hay gặp cảnh trái ý mình một tí, là giãy giụa, là oán thán không muốn nhận. Rồi làm đủ thứ để trốn chạy, để đòi những thứ như ước vọng. Nhưng, có thực sự những thứ họ trốn chạy là xấu, còn những thứ họ khao khát có được là tốt đẹp. Với tâm trí hiểu biết hạn hẹp như của con người, làm sao biêt trước được xấu đẹp?
Bạn cho những thứ bạn gặp là đau thương, bạn còn bận đổ lỗi và trách móc. Mà không nhận ra được rằng đó là cơ hội để bạn trải nghiệm, để bạn trưởng thành. Đi qua những vấp ngã, bạn sẽ mạnh mẽ và tự lập lên bao nhiêu, bạn sẽ có những kinh nghiệm quý báu gì. Đó là cả một kho tàng quý giá mà không ai cướp được của bạn. Còn bạn cho những thứ là hạnh phúc, bạn còn bận rộn hưởng thụ nó, làm sao bạn nhận ra bao hệ lụy từ nó. Ví như đường ngọt ngào, bạn sẽ thoải mái ăn thật nhiều, mà chẳng nhận ra những nguy cơ như béo phì, tiểu đường mà nó mang lại. Ngọt ngào khiến người ta chẳng kịp đề phòng. Bạn có thật nhiều tiền, bạn có thực sự hạnh phúc, khi những kẻ tham lam gian xảo luôn nghĩ cách để lấy của bạn? Bạn có thực sự hạnh phúc khi mình xinh đẹp, khi bạn phải cố gắng làm mọi cách để níu giữ tuổi thanh xuân?…
Câu chuyện bao đời vẫn vậy. Hết kiếp này đến kiếp khác, lớp người này đến lớp người khác. Số phận chỉ là sinh ra rồi chết đi, vậy mà thế hệ sau họ vẫn chẳng thế nhận ra. Bây giờ, ai cũng chỉ mong suôn sẻ, mong êm ái nhẹ nhàng. Họ mong được hưởng thụ hết những tiện nghi vật chất, những tham ái dục lạc. Mà chẳng nhận ra đau thương từ chúng. Vậy nên, mới có những kẻ đứng ngoài vòng xoáy. Sống thanh thản, nhẹ nhàng. Không phải bởi họ hết ý chí sống, đơn giản là họ muốn sống một cuộc đời trọn vẹn hơn mà thôi.
Chay Mộc