Thức ăn và sức khỏe, tại sao con người nên ăn chay?
Một cách tự nhiên con người nên là người ăn chay, bởi vì toàn bộ thân thể được tạo nên từ thức ăn thực vật. Ngay cả các nhà khoa học cũng phải thừa nhận sự kiện là toàn bộ cấu trúc thân thể con người chứng tỏ rằng con người không nên là kẻ không chay. Con người tới từ khỉ. Khỉ là kẻ chay – hoàn toàn chay. Nếu Darwin đúng thế thì con người nên là kẻ ăn chay.
Bây giờ có cách để đánh giá xem liệu một loài vật nào đó có ăn chay hay không ăn chay: điều đó tùy thuộc vào ruột, chiều dài ruột. Con vật không ăn chay thường có ruột rất nhỏ. Hổ, sư tử – chúng có ruột rất nhỏ, bởi vì thịt là thức ăn đã được tiêu hóa rồi. Không cần bộ ruột dài để tiêu hóa thịt. Công việc tiêu hóa đã được con vật tiến hành rồi – ruột dài không cần. Con người có một bọ ruột dài nhất: điều đó có nghĩa con người là loại ăn chay. Việc tiêu hóa lâu dài là cần thiết, và nhiều chất xơ sẽ có đó phải được tống ra.
Nếu con người không phải là loại không ăn chay và người đó cứ ăn thịt, thì thân thể bị nặng gánh. Tại phương Đông, tất cả các thiền nhân vĩ đại – *Phật, Mahavira – họ đều nhấn mạnh vào sự kiện này, không phải bởi vì bất kỳ khái niệm bất bạo lực nào, điều đó là phụ, nhưng bởi vì nếu bạn thực sự muốn đi sâu vào trong thiền, thì thân thể bạn cần vô trọng lượng, tuôn chảy tự nhiên. Thân thể bạn cần được dỡ bỏ gánh nặng; và thân thể của người không ăn chay thì rất nặng nề.
Hãy quan sát điều xảy ra khi bạn ăn thịt: khi bạn giết con vật thì điều gì xảy ra cho con vật khi nó bị giết? Tất nhiên, chẳng ai muốn bị giết cả. Cuộc sống tự nó kéo dài ra; con vật không sẵn lòng chết. Nếu ai đó giết bạn, thì bạn sẽ chết một cách không sẵn lòng. Nếu con sư tử chồm lên bạn và giết bạn, điều gì sẽ xảy ra cho tâm trí bạn? Cùng điều ấy cũng xảy ra khi bạn giết con sư tử. Đau đớn, sợ hãi, chết chóc, khổ não, lo âu, giận dữ, bạo hành, buồn bã – tất cả những điều này xảy ra cho con vật. Bạo hành, đau đớn, khổ não lan khắp người nó. Toàn bộ thân thể trở thành đầy độc tố, chất độc. Tất cả các tuyến thân thể đều tiết chất độc bởi vì con vật đang chết một cách rất không sẵn lòng. Và thế rồi bạn lại ăn thịt – thịt đó mang tất cả mọi chất độc con vật đã tiết ra. Toàn bộ năng lượng là độc hại, thế rồi những chất độc đó được mang vào thân thể bạn.
Và thịt đó bạn đang ăn đã thuộc vào một thân thể con vật. Nó đã có một mục đích đặc biệt ở đó. Một kiểu tâm thức đặc biệt đã tồn tại trong thân thể con vật này. Bạn đang ở trên một bình diện cao hơn tâm thức con vật đó, và khi bạn ăn thịt con vật đó thì thân thể bạn lại đi xuống theo bình diện thấp hơn, tới bình diện thấp của con vật đó. Thế thì tồn tại một lỗ hổng giữa tâm thức của bạn và thân thể bạn, và sự căng thẳng nảy sinh, và lo âu nảy sinh.
Người ta nên ăn những thứ vốn tự nhiên – tự nhiên cho bạn. Quả, hạt, rau – hãy ăn nhiều thỏa sức. Và cái đẹp là ở chỗ bạn không thể ăn được những thứ này nhiều hơn mức cần thiết. Bất kỳ cái gì là tự nhiên thì bao giờ cũng đem lại cho bạn sự thỏa mãn, bởi vì nó làm no thân thể bạn, làm bão hòa bạn. Bạn cảm thấy mãn nguyện. Nếu điều gì đó không tự nhiên thì chẳng bao giờ cho bạn cảm giác về sự mãn nguyện. Bạn cứ ăn kem mãi: bạn chẳng bao giờ cảm thấy rằng bạn no. Trong thực tế, bạn càng ăn nhiều, thì bạn lại càng cảm thấy thích ăn hơn. Nó không phải là thức ăn. Tâm trí bạn bị chơi xỏ. Bây giờ bạn không ăn theo nhu cầu thân thể, bạn đang ăn chỉ để thưởng thức nó. Cái lưỡi đã trở thành người điều khiển.
Cái lưỡi không nên là người điều khiển. Nó chẳng biết gì về thân thể cả. Cái lưỡi có mục đích nhất định phải hoàn thành: thưởng thức thức ăn. Một cách tự nhiên, cái lưỡi phải đánh giá, đó là điều duy nhất, thức ăn nào dành cho thân thể – cho thân thể tôi – và thức ăn nào không dành cho thân thể tôi. Nó chỉ là người gác cổng; nó không phải là người chủ. Và nếu người gác cổng trở thành người chủ, thế thì mọi sự sẽ lẫn lộn.
Bây giờ các nhà quảng cáo đều biết rõ rằng lưỡi có thể bị lừa, mũi có thể bị lừa. Và chúng không phải là người chủ. Bạn có thể không nhận biết: nhiều nghiên cứu về thức ăn đang tiến hành trên khắp thế giới, và họ nói nếu mũi bạn bị bịt hoàn toàn và mắt bạn bị bịt lại, và thế rồi bạn được trao cho củ hành để ăn, bạn không thể biết được bạn đang ăn gì. Bạn không thể nào biết được hành hay táo nếu mũi bạn bị bịt hoàn toàn bởi vì một nửa việc nếm tới từ mùi vị, do mũi quyết định, và một nửa do lưỡi quyết định – và hai giác quan này đã trở thành kẻ điều khiển. Bây giờ chúng biết: kem có bổ dưỡng hay không cũng chẳng thành vấn đề. Nó có thể mang một mùi vị, nó có thể mang hóa chất nào đó thỏa mãn cho lưỡi nhưng chẳng cần gì cho thân thể cả.
Con người bị lẫn lộn – còn bị lẫn lộn hơn cả trâu nữa. Bạn không thể nào thuyết phục con trâu ăn kem được. Cứ thử mà xem!
| Osho |