Thanh tịnh thân tâm, chén trà đi ngang cửa sinh diệt mà thành

Trà có những tiếng nói rất trong. Rất riêng.
Trà có thể khiến cho bao tâm hồn rung động. Cái thức xanh ngọc ngà, vị thanh tao thuần khiết. Có người, nhấp chén trà trong, thấy thanh tịnh thân tâm. Liền đồn rằng trong những chén trà có mùi vị của giải thoát.

Thanh tịnh than tâm chay mộc
Ngàn vạn loại trà, ngàn vạn cách thưởng. Không ai giống ai, không có quy tắc cứng nhắc nhất định.
Có người thưởng búp, phải là búp non độc nhất. Cho đó là tinh khiết của hết thảy tinh khiết, ngọt ngào của hết thảy ngọt ngào. Nhưng có người lại muốn thưởng là già, hay còn gọi là trà bancha. Cho rằng tốt hơn mọi loại tốt, đầy đủ hơn mọi loại đầy đủ. Có người lại say hồng trà. Thứ trà lên men màu nâu ánh. Không còn vị chát mà thơm đậm đà sâu lắng. Có kẻ lại say trà sen, lấy hương thanh tao thoát tục làm nơi nương tựa. Có kẻ say trà Hoàng Lan, thứ hương ngọt ngào thanh tịnh như từ ký ức đi ra. Có kẻ lại nhất quyết cho rằng, trà nhài mới là vương của các loại trà, an tĩnh trong sáng như trăng rằm…
Trà có muôn hình vạn kiểu. Tất cả đều từ trái tim và đôi bàn tay sáng tạo của người làm trà.
Dù là cây trà trên núi hoang vu lạnh lẽo, hay cây trà bên mảnh vườn nhà. Không cây nào giống cây nào. Đến người làm trà, Không mẻ trà nào giống mẻ trà nào. Đến tay người thưởng, không chén trà nào giống chén trà nào. Vạn pháp sinh ra hồng trần. Vốn mỗi chén trà độc nhất. Sao cứ phải đi tìm hay biến đổi sao cho giống nhau.
Hãy là chén trà độc nhất. Từ khi sinh ra đón ánh nắng mặt trời đầu tiên, đến khi biến thành chén trà thanh nhẹ trên tay người thưởng, bạn hãy là chính mình. Không vì kẻ khác mà sinh, cũng không vì ai mà diệt. Sinh diệt vốn là một vòng luân hồi. Trà từ cây trà mà lớn lên. Trải qua nắng gió xuân thu, được hái được tẩm được sao. Rồi nằm im lìm trong những chiếc hộp quý phái hay chỉ là lọ gốm đất nâu. Cuối cùng, đều thành bã trà để trở thành đất mẹ. Từ đất mẹ lại nuôi dưỡng những đọt trà.
Từ chén trà thơm, mà đã thấy cả biển luân hồi chuyển thế. Vốn từ hư không đủ duyên mà thành. Hết duyên hết phận lại về hư không mà thôi. Có gì đâu mà còn chấp trước, có gì tồn tại mãi mà còn muốn trôi lăn.
Vạn thể vốn đã là thanh tịnh, đừng để trần ai lôi cuốn bạn qua cửa luân hồi vạn kiếp trôi lăn. Ngàn kiếp khổ đau, quay đầu lại là bờ…

Chay Mộc

Trả lời

Contact Me on Zalo
Gọi ngay