Trà cổ thụ Tà Xùa, hương vị không thể nói bằng lời

Trà cổ thụ Tà Xùa vẫn là một ấn tượng trầm mặc sâu sắc trong lòng Chay Mộc.
Theo như nhiều người cố gắng giải thích. Rằng cây đã có mấy trăm năm tuổi đời. Đứng trên gió núi. Hút linh khí mấy trăm năm của đất trời mà tồn tại. Làm gì không có vị, có sắc, có hương mê đắm lòng người đến như vậy.
Nhưng với Chay Mộc, có lẽ lời giải thích đó cũng chưa đủ. Bởi đâu phải cứ trà trên núi mới là trà ngon. Ngàn năm vạn tượng. Cần đủ mọi duyên hội tụ. Từ thổ nhưỡng, giống cây. Đủ năm đủ tháng, đủ gió đủ sương mới thành hình được búp trà. Đủ duyên gặp gỡ mới được nâng chén trong tay. Đủ trong trẻo tĩnh lặng mới thấy được cái hậu vị ngọt như mật của trà cổ thụ Tà Xùa.

Trà cổ thụ Tà Xùa Chay Mộc
Mảnh đất Tà Xùa vốn quanh năm mây phủ. Mây còn thấp hơn nhà. Đứng trên đỉnh núi, nhìn biển mây chờn vờn trước mặt. Mới thấy kiếp người sao nhỏ bé, vạn tượng sao mênh mông. Mây hợp tạn còn nhanh hơn cái chớp mắt.

Con người hay thích tìm kiếm và khám phá. Luôn cho mình là bậc chí tôn. Sống chẳng muốn theo quy luật tự nhiên. Chỉ muốn mình là nhất, muốn chinh phục, chiếm cứ và hủy diệt. Cả một đời mệt mỏi. Cả một nền văn minh rực rỡ. Nhưng có một chân lý nhỏ bé mà con người vẫn mãi chẳng thể nhận ra. Con người vốn sinh ra và chỉ là một phần của tự nhiên. Hủy diệt tự nhiên cũng chính là tự hủy diệt chính mình. Biết bao nền văn minh đã chứng minh cho điều đó. Bao chứng tích lịch sử huy hoàng đã biến mất chỉ còn sót lại những khối đá chỏng chơ.
Thiên nhiên đẹp đến vậy mà không thưởng thức. Con người lại cứ muốn tìm kiếm gì xa xôi…

Trong một chén trà vốn đã có vạn tượng gió mây. Có mây có nước. Có núi non, có tình có người. Thiếu đi một duyên chẳng thể thành hình. Thiếu một nét không làm nên chữ. Kẻ yêu trà cứ thế mà kể chuyện mây nước. Không muốn màng thế sự. Sống giữa cuộc đời mà thanh thản vô sự. Chẳng một câu oán thán. Không trốn chạy, chẳng băn khoăn.
Thấy việc tốt thì làm, thấy người thấy vật biết thương. Có đi hay ở trên chốn trần thế này cũng chẳng còn bận tâm.
Vẫn nên học cây trà cổ thụ trên núi. Không nói không bi. Không oán không hận. Bình tĩnh sống giữa mây trời. Chẳng bận tâm người trọng kẻ kinh. Búp trà vẫn nảy ánh đều đều. Tặng cho người hữu duyên muốn thưởng. Vậy thôi, chứ tìm kiếm làm gì để rồi loay hoay cả cuộc đời. Sống không bằng cây trà con trên núi…
Chay Mộc

Trả lời

Contact Me on Zalo
Gọi ngay