Chiều hôm núi hỏi dòng sông Sao trôi đi mãi mà không thấy về Sông bèn róc rách, tỉ tê
Thơ vô thường
Khổ vì ưa ước hẹn kiếp lưu đày!
Em đừng mãi loay hoay tìm chỗ đứng Cần hỏi mình rằng: ” phải Sống làm sao? ” Vẫn có
Tâm hòa vạn cảnh giữa trần ai
TÂM HÒA VẠN CẢNH Tâm hòa vạn cảnh giữa trần ai Tứ đại giai không mặc sắc tài Phúc mỏng
NGHĨ và THỰC TẾ
NGHĨ và THỰC TẾ Nhớ có lần anh hỏi Vì sao em ăn chay? Em trả lời rất nhẹ: Vì
Chùm thơ thiền cho kẻ hữu duyên
Những vần thơ nhỏ, chở không hết những điều muốn nói. Chỉ là kết lại một chùm hoa xinh xắn,
Mơ Hoang
Mơ Hoang Không ai sống mãi trăm năm Thế mà tính chuyện xa xăm ngàn đời Không ai biết được
TỰ MÌNH ĐỨNG DẬY
TỰ MÌNH ĐỨNG DẬY Tánh Thiện Một lần té bẳy lần ta đứng dậy Đứng một mình tiếp tục bước
Ga đời – Cuộc đời, phải chăng cũng chỉ là những chuyến tàu
GA ĐỜI Từng bữa ngang ga mấy chuyến tàu Chở những nỗi đời đến tận đâu Tàu rồi về bến,
Bướm bay vườn cải hoa vàng – Thích Nhất Hạnh
Mười năm vườn xưa xanh tốt hai mươi năm nắng dọi lều tranh mẹ tôi gọi tôi về bên bếp
Lưu chuyển
Gió lặng trưa nay Bốn cây trắc bá một hàng Bức tường gội nước thời gian loang lổ mõi mòn
Dặn dò
Dặn dò Xin hứa với tôi hôm nay Trên đầu chúng ta có mặt trời Và buổi trưa đứng bóng
Chiếc áo nâu gánh oan khiên phù thế. Rũ nợ đời, thoát bể ái trầm luân
Chiếc áo nâu gánh oan khiên phù thế Rũ nợ đời, thoát bể ái trầm luân Lòng nguyện cầu Đức
Mưa rào đầu hạ
Mưa rào đầu hạ, ngai ngái, tươi mát. “Cái cò đi đón cơn mưa Tối tăm mù mịt ai đưa
Cánh bồ công anh bay đi đâu em hỡi. Mà thong dong tự tại giữa mây trời
Cánh bồ công anh bay đi đâu em hỡi Mà thong dong tự tại giữa mây trời Em bay cao
Ngẫm về cuộc đời
NGẪM Bao ước mơ khi mình còn rất trẻ Nghe thấy người tô vẽ cảnh tương lai Đến bây giờ
Nếu còn một ngày để sống, bạn sẽ làm gì? Bạn có hối hận với những năm tháng sống như bây giờ hay không?
Nhiều người nghĩ nhà văn nhà thơ hay thẩn thở. Sống thì cứ sống thôi. Sao phải tưởng tượng nếu
Việc gì mà phải sợ ma. Có những điều còn đáng sợ hơn cả ma quỷ mà con người chẳng mấy bận tâm
Việc gì mà phải sợ ma Một ngày không Phước mới là đáng kinh Việc gì mà phải linh tinh
Biết đủ thường vui – Thế nào là đủ? Làm sao để biết? Bao câu hỏi cứ vây quanh…
Biết đủ thường vui. Nhưng mấy ai có thời gian mà ngẫm lại xem mình đã đủ. Mấy ai hài
Mai tôi đi – Liệu tôi còn tiếc nuối? Có chăng tôi còn than khóc?
Mai tôi đi Mai tôi đi… chẳng có gì quan trọng Lẽ thường tình, như lá rụng công viên Như
Nhân quả ba đời – Đừng bỏ qua nếu chẳng muốn phí hoài một kiếp nhân sinh
Nhân quả ba đời Nhân bao biển Quả, Quả suốt nguồn Nhân, Ác – Thiện phân minh, Dữ – Lành
Gieo hạt – Gieo Dối Trá thì nhận lấy Muộn Phiền, Bởi canh cánh nỗi lo người phát hiện…
Gieo hạt gì sẽ mọc quả đấy. Đừng để dòng đời nhấn chìm chân lý ấy. Đừng buông thả gieo
Nếu một ngày – Bạn có từng nghĩ nếu một ngày mọi thứ đổi thay, bạn có còn như bây giờ?
Nếu một ngày. Bạn có từng nghĩ nếu một ngày mọi thứ đổi thay, bạn có còn như bây giờ.
16 Bài thơ của Thiền sư Huyền Quang – Thích Nhất Hạnh dịch
16 Bài thơ của Thiền sư Huyền Quang do thầy Thích Nhất Hạnh dịch. 16 bài thơ mang chút dư
Ước Mơ của em, của tôi, của chúng ta sẽ đi về đâu? Ước mơ sẽ dẫn lối em về phương trời nào?
Ước Mơ của em ngày hôm nay sẽ đưa em đến ngày mai. Mơ ước vốn chẳng có tốt, cũng
Lạc Loài – Lạc trong chính mình, lạc trong biển đời mênh mông, lạc mãi chẳng có lối về
Bạn đang có cảm giác lạc loài? Lạc giữa những yêu thương. Lạc trong trống vắng mà chẳng biết về
Nợ Duyên, kiếp này hay ngàn kiếp nữa thì vẫn giăng ta với người. Chỉ có xả buông mới giúp người nhìn lại
Nợ Duyên trong cõi hồng trần này đi sao cho hết, ở sao cho vừa. Chỉ là đôi dòng thơ